top of page
Writer's picturekhi khong

Củ - Nghệ 032

Thấp thỏm mến thương


Mình trực triển lãm ca sáng, cả người cứ căng như sợi dây đàn. Người vào xem đông, xinh xắn và hợp thời. Mấy anh bảo vệ và chị nhân viên cứ trêu là hôm nay đông vui thật, trêu mình có vía mở hàng.

Mình cười ha ha, khấp khởi trong lòng.



Khách xem triển lãm tấp nập và muôn tư thế. Nhiều nhất là mấy bạn trẻ, có đôi khi là cặp mẹ và bé hồng hồng, gia đình có nhóc con bé xíu xiu. Mình đứng đó, ngó nghiêng, quan sát và canh chừng.


Thấp thỏm mến thương


Triển lãm này mình bỏ vào một chút mến thương. Thành ra đứng đó cứ như một khảo nghiệm cho tim. Thấp tha thấp thỏm. Khách xem triển lãm, lúi húi và chăm chú đặt trọng tâm mắt nhìn vào tác phẩm, tim cứ như được phủ tí tách bằng giọt hạnh phúc hồng hồng, lực vô hình kéo miệng mình cong cong hướng lên. Trọng tâm mắt nhìn trượt khỏi tác phẩm va vào cụm tròn xoe tí xíu hay vào một nơi đâu đâu, tim mình rơi rớt, bị nhéo nhè nhẹ, hẫng hẫng.


Mình đứng trực cứ giằng xé trong lòng.


Mọi người tới rất vui vẻ. Điều mình yêu, từ từ len lỏi và xâm thực từng chút vào tâm trí và nhịp sống thường nhật. Thỏa mãn tật xấu của bản thân mình (mình thích kể lể và luyên thuyên không dứt về điều mình yêu, một dạng thức hi vọng có thể “thao túng tâm lý” người khác để yêu điều mình yêu). Điều đẹp đẽ của xúc cảm dưới dáng hình nghệ thuật cần được nhìn ngắm và thấu suốt bằng tim. Dù có thể chỉ là xíu xiu.



Mình tưởng tượng, sự xâm nhập của nghệ thuật đến cộng đồng như việc bỏ một ống heo tiết kiệm to bự. Cảm tình và trân trọng của mọi người hóa thành những đồng xu. Lớn hay bé thì bằng cách chắt chiu từng chút, một ngày nào đó sẽ căng đầy và chật ních. Thỏa lòng.


Nhưng mình cũng muốn đóng hộp kính tất cả từng tác phẩm trong triển lãm. Hay là cầu mong, người đến xem ít một chút. Bên cạnh sự yêu mến cho tác phẩm, còn quá nhiều tâm tư phía ngoài, chi phối trọng tâm mắt nhìn, chi phối cử chỉ và hành động.



Mình tự chấn chỉnh suy nghĩ của chính mình rằng, mọi sự chỉ mới bắt đầu, sự xâm nhập của nghệ thuật vẫn còn mỏng manh và luẩn quẩn da thịt bên ngoài. Để đến cốt tủy, phải dài lắm thời gian và sự chấp nhận. Bước từng bước nhỏ, thả lỏng từng chút sợi thần kinh não vẫn hơn là khư khư ở số 0 tròn trĩnh. 

Dù phải…

Thấp thỏm mến thương


39 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page