top of page
Writer's picturekhi khong

“𝗖𝘂̉ - 𝗡𝗴𝗵𝗲̣̂” 025

Nóng nóng và tan tan


Mình lướt Facebook vô tình va phải một cách pha trà lạ lạ. Sẵn trà và đá lạnh. Đổ hết vào ly thủy tinh trong mờ. Và đợi đợi.


Pha trà kiểu Shinobi đơn giản: ít trà khô thơm, chút vụn đá lạnh và rất nhiều thời gian kèm nhiệt độ.

ly trà của mình


Đầu mình lại nhảy lóc cóc về với Củ - Nghệ. Chà mình bỏ bê Củ Nghệ cũng phải một tháng rồi, kỳ nghỉ kéo quá dài và sự lười đóng băng não, biến Củ - Nghệ thành khô lạnh quéo quắt tận đẩu đâu. Một chút nhiệt hẳn cần để rã cái sự lười và đem Củ - Nghệ về lệ thường mỗi ngày. Mình còn tận 75 ngày cần lọ mọ gõ gõ và xoắn não vì những điều mình yêu có tên nghệ thuật.


Shinobi – kiểu pha trà chậm rì, chờ đợi khối đá lạnh tan vỡ thành nước, thấm đẫm trà khô thơm. Mình ngửi ngửi ly trà đang pha trong tay, thấy lạnh lạnh và thơm thơm. Phá vỡ khối nước ở thể cứng, hóa lỏng và tan tan. Thơm trà.


Mình nhớ đến Encaustic – một kỹ thuật vẽ xưa cổ vừa đọc được lúc nghỉ lễ. Có chút tương đồng. Encaustic là cách người Hi Lạp cổ hun chảy sáp ong hóa lỏng trộn lẫn với màu để tạo thành một hỗn hợp để vẽ. Cũng đơn giản y hệt cách pha của Shinobi, tận dụng nhiệt độ để làm tan một chất rắn mỏng manh và hòa trộn với chất cần thiết tạo thành dung dịch vừa đúng mục đích sử dụng. Shinobi là để uống và Encaustic là để vẽ. Đơn giản là nóng nóng và tan tan.

Encaustic hay “Enkaustikos” theo tiếng Hi Lạp có nghĩa là sự hun nóng, xuất hiện cách đây khoảng 3000 năm trước Công nguyên. Khi biết đến thực chất mình cũng chẳng có ấn tượng gì nhiều. Bởi nó đơn giản và căn bản. Một công thức sơ khởi của màu vẽ. Thực sự không ấn tượng. Chỉ là hôm nay biết đến Shinobi, não tự động liên kết tới cách thức này mà thôi.



Cốt lõi của Encaustic là ở sáp ong hay resin một chất kết dính và hơi hơi bền. Tác phẩm tạo bởi Encaustic dưới sự khảo nghiệm của lịch sử “Portrait of a Young Woman” cũng tồn tại đến từ 90-120 CE đến tận bây giờ. Mình dở mấy con số nhưng chắc hẳn là nó khá lâu. Khuôn mặt “Portrait of a Young Woman” vẫn sáng trong, rực rỡ và pha lẫn chút dịu dàng sau từng ấy năm không suy suyễn. Nhưng cũng chỉ là hơi hơi bền, Encaustic sử dụng nhiệt để hoạt động thì nhiệt chính là điểm yếu chết người, khi nhiệt độ bắt đầu tăng đến 90 độ C/ 194 độ F dung dịch màu bắt tan, những mảng màu rắn gắn chặt trên nền gỗ, giấy hay canvas bắt đầu khóc và chảy dài.


Portrait of a Young Woman

Mình nhấp một ngụm xíu xiu trà vừa tan lạnh.


Thơm nhẹ và cũng không mấy đặc biệt. Encaustic cũng thế, cũng cho ra những lớp màu không nổi bật hơn những kỹ thuật khác là bao. Một phương cách tạo màu vẽ sơ khởi nên cũng sẽ khó lòng đáp ứng được những con người đã chạm vào vô số chất màu hiện đại bây giờ. Mình tìm hiểu thêm, Encaustic vẫn được duy trì đến hiện tại và ơn trời nhờ kỹ thuật và điện việc hun chảy màu hóa dễ dàng và gọn ghẽ. Encaustic cũng thêm nhiều chút đặc sắc bởi sự góp công này. Dưới tác động của dòng khí nóng theo tùy chiều hướng, sự tan chảy của sáp ong và chất màu cũng biến đổi ngẫu hứng hoặc bán ngẫu hứng.


Encaustic hay bất cứ phương thức kỹ thuật nào mình nghĩ đơn giản là công cụ để xếp đặt các màu, xếp đặt bề mặt, cấu trúc. Sự khác biệt có thể dẫn đến tranh chấp hay chuyển thành hướng hài hòa hơn của màu và cấu trúc bề mặt tạo nên sự hiện diện của một tác phẩm. Suy nghĩ, cảm quan, tưởng tượng của nghệ sĩ hay người thực hành nghệ thuật vẫn luôn quan trọng hơn tất thảy. Và Encaustic hay những kỹ thuật là đường dẫn để tất cả những điều gọi tên là nghệ thuật tuôn trào và hiển hiện đẹp đẽ trước ánh sáng.


Nóng nóng và tan tan. Lớp lớp màu chảy tràn Thơm thơm


----- “𝗖𝘂̉ - 𝗡𝗴𝗵𝗲̣̂” tập hợp suy diễn vớ vẩn và lủng củng vô thiên về những gì thoáng qua một ngày của mình và thứ được gọi là “nghệ thuật”. Mình sẽ ráng gõ gõ trong 100 ngày.

1 view0 comments

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page